Tháng 3, về Quỳnh Nhai, khắp các ngả đường, triền đồi được tô điểm bằng màu đỏ rực của hoa gạo, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sinh động. Với người dân nơi đây, khi hoa gạo bung nở cũng là lúc đất trời chuyển sang hạ, báo hiệu một vụ mùa mới...

Hoa gạo khoe sắc thắm, báo hiệu vụ sản xuất mới.
Dọc quốc lộ 6B từ xã Chiềng Khoang lên cầu Pá Uôn, rất dễ bắt gặp phong cảnh thơ mộng bên vùng sông Đà được tô điểm bởi sắc đỏ hoa gạo như những đốm lửa. Nét đẹp mộc mạc của loài hoa này tựa như lối sống giản dị, gần gũi và mến khách của bà con các dân tộc nơi đây. Bởi vậy, vài năm trở lại đây, cứ độ tháng 3, hoa gạo nở rộ khoe sắc thắm, thu hút rất đông du khách tới chiêm ngưỡng và chụp ảnh lưu giữ kỷ niệm.

Chị Lò Thị Dinh, xã Mường Giàng, huyện Quỳnh Nhai, tâm sự: Tôi rất thích hoa gạo, hoa tuy giản dị nhưng có sức hút kỳ lạ. Hầu như năm nào khi hoa gạo nở rộ, tôi và bạn bè lại cùng nhau chụp ảnh cùng hoa bên dòng sông Đà để lưu lại những hình ảnh đẹp làm kỷ niệm.

Nhiều người lưu lại khoảnh khắc đẹp cùng hoa gạo.
Còn chị Nguyễn Trang Nhung, thành phố Sơn La, chia sẻ: Tôi nghe bạn bè kể, thời điểm này, hoa gạo đang nở rộ ở ven sông Đà rất đẹp, nên tôi vào đây để được tận mắt ngắm nhìn. Tôi đã chụp được bức ảnh đẹp về hoa gạo, để chia sẻ lên facebook cho bạn bè cùng chiêm ngưỡng và biết đến mảnh đất này.
Hoa gạo còn có tên gọi mỹ miều là Mộc miên hay Pơ lang, với 5 cánh lớn dày. Những cái tên chỉ thoáng nghe qua thôi cũng đủ khơi gợi trong mỗi chúng ta nhớ đến những áng văn thơ, những lời hát say đắm lòng người. Không giống như những loài cây khác, cây gạo mọc lên đã mang trên mình gai góc. Khi vươn cao đến một khoảng nhất định, cây gạo mới trổ cành vươn ra xung quanh. Cả mùa đông, thân cây gạo khô khốc chẳng còn một chiếc lá nào, đến khi mùa xuân về, cây mới căng tràn sức sống, hoa nở bung đỏ cả một khoảng trời.

Du khách chụp ảnh lưu niệm với hoa gạo bên dòng Sông Đà.
Hoa gạo thường nở vào cuối tháng 2, đầu tháng 3 âm lịch, còn hoa gạo ở Quỳnh Nhai nở từ giữa tháng giêng âm lịch và thường kéo dài đến cuối tháng 2. Ở Quỳnh Nhai, cây gạo tập trung nhiều nhất ở xã Mường Giàng, Chiềng Bằng, Chiềng Khoang với 2 loại là cây gạo xanh và gạo đỏ, nhưng chủ yếu là cây gạo đỏ. Vài năm trở lại đây, huyện Quỳnh Nhai đã phát động trồng hàng trăm cây gạo đỏ trên một số đoạn đường dọc tuyến quốc lộ 6B, quốc lộ 279. Dịp Tết Nguyên đán 2022, huyện Quỳnh Nhai cũng đã tổ chức trồng 50 cây gạo đỏ tại Khu du lịch tâm linh Linh Sơn - Thủy Từ - Nàng Han.

Các cô gái lựa chọn trang phục dân tộc để chụp ảnh cùng hoa gạo.
Người xưa coi hoa gạo như một phần của đời sống, bởi khi hoa nở là báo hiệu thời điểm để tiến hành một số hoạt động nhà nông, như: gieo cấy lúa, trồng cây trên nương. Loài hoa cũng được dùng để dự báo thời tiết theo kinh nghiệm dân gian khi tiết trời chuẩn bị sang hè: “Bao giờ cho đến tháng ba. Hoa gạo rụng xuống, bà già cất chăn”.

Mùa hoa gạo nở, tạo nên khung cảnh thiên nhiên thơ mộng
Hoa gạo không chỉ tô đẹp cho núi rừng Tây Bắc, từ xa xưa, bông gạo còn được phụ nữ dân tộc Thái dùng để may đệm làm quà tặng cho gia đình nhà chồng khi về làm dâu, thể hiện tấm lòng và sự đảm đang, khéo léo. Không chỉ vậy, trong Đông y, nhiều bộ phận của cây gạo, như hoa, vỏ cây, rễ còn được sử dụng làm thuốc...
Về Quỳnh Nhai bây giờ, du khách không những được trải nghiệm nét văn hóa đặc sắc của các dân tộc, du lịch trải nghiệm lòng hồ sông Đà, văn hóa tâm linh... mà còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên, mộc mạc của hoa gạo vùng sông nước mến khách này.
Trần Hiền
Trần Hiền
Tháng 3, về Quỳnh Nhai, khắp các ngả đường, triền đồi được tô điểm bằng màu đỏ rực của hoa gạo, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sinh động. Với người dân nơi đây, khi hoa gạo bung nở cũng là lúc đất trời chuyển sang hạ, báo hiệu một vụ mùa mới...

Hoa gạo khoe sắc thắm, báo hiệu vụ sản xuất mới.
Dọc quốc lộ 6B từ xã Chiềng Khoang lên cầu Pá Uôn, rất dễ bắt gặp phong cảnh thơ mộng bên vùng sông Đà được tô điểm bởi sắc đỏ hoa gạo như những đốm lửa. Nét đẹp mộc mạc của loài hoa này tựa như lối sống giản dị, gần gũi và mến khách của bà con các dân tộc nơi đây. Bởi vậy, vài năm trở lại đây, cứ độ tháng 3, hoa gạo nở rộ khoe sắc thắm, thu hút rất đông du khách tới chiêm ngưỡng và chụp ảnh lưu giữ kỷ niệm.

Chị Lò Thị Dinh, xã Mường Giàng, huyện Quỳnh Nhai, tâm sự: Tôi rất thích hoa gạo, hoa tuy giản dị nhưng có sức hút kỳ lạ. Hầu như năm nào khi hoa gạo nở rộ, tôi và bạn bè lại cùng nhau chụp ảnh cùng hoa bên dòng sông Đà để lưu lại những hình ảnh đẹp làm kỷ niệm.

Nhiều người lưu lại khoảnh khắc đẹp cùng hoa gạo.
Còn chị Nguyễn Trang Nhung, thành phố Sơn La, chia sẻ: Tôi nghe bạn bè kể, thời điểm này, hoa gạo đang nở rộ ở ven sông Đà rất đẹp, nên tôi vào đây để được tận mắt ngắm nhìn. Tôi đã chụp được bức ảnh đẹp về hoa gạo, để chia sẻ lên facebook cho bạn bè cùng chiêm ngưỡng và biết đến mảnh đất này.
Hoa gạo còn có tên gọi mỹ miều là Mộc miên hay Pơ lang, với 5 cánh lớn dày. Những cái tên chỉ thoáng nghe qua thôi cũng đủ khơi gợi trong mỗi chúng ta nhớ đến những áng văn thơ, những lời hát say đắm lòng người. Không giống như những loài cây khác, cây gạo mọc lên đã mang trên mình gai góc. Khi vươn cao đến một khoảng nhất định, cây gạo mới trổ cành vươn ra xung quanh. Cả mùa đông, thân cây gạo khô khốc chẳng còn một chiếc lá nào, đến khi mùa xuân về, cây mới căng tràn sức sống, hoa nở bung đỏ cả một khoảng trời.

Du khách chụp ảnh lưu niệm với hoa gạo bên dòng Sông Đà.
Hoa gạo thường nở vào cuối tháng 2, đầu tháng 3 âm lịch, còn hoa gạo ở Quỳnh Nhai nở từ giữa tháng giêng âm lịch và thường kéo dài đến cuối tháng 2. Ở Quỳnh Nhai, cây gạo tập trung nhiều nhất ở xã Mường Giàng, Chiềng Bằng, Chiềng Khoang với 2 loại là cây gạo xanh và gạo đỏ, nhưng chủ yếu là cây gạo đỏ. Vài năm trở lại đây, huyện Quỳnh Nhai đã phát động trồng hàng trăm cây gạo đỏ trên một số đoạn đường dọc tuyến quốc lộ 6B, quốc lộ 279. Dịp Tết Nguyên đán 2022, huyện Quỳnh Nhai cũng đã tổ chức trồng 50 cây gạo đỏ tại Khu du lịch tâm linh Linh Sơn - Thủy Từ - Nàng Han.

Các cô gái lựa chọn trang phục dân tộc để chụp ảnh cùng hoa gạo.
Người xưa coi hoa gạo như một phần của đời sống, bởi khi hoa nở là báo hiệu thời điểm để tiến hành một số hoạt động nhà nông, như: gieo cấy lúa, trồng cây trên nương. Loài hoa cũng được dùng để dự báo thời tiết theo kinh nghiệm dân gian khi tiết trời chuẩn bị sang hè: “Bao giờ cho đến tháng ba. Hoa gạo rụng xuống, bà già cất chăn”.

Mùa hoa gạo nở, tạo nên khung cảnh thiên nhiên thơ mộng
Hoa gạo không chỉ tô đẹp cho núi rừng Tây Bắc, từ xa xưa, bông gạo còn được phụ nữ dân tộc Thái dùng để may đệm làm quà tặng cho gia đình nhà chồng khi về làm dâu, thể hiện tấm lòng và sự đảm đang, khéo léo. Không chỉ vậy, trong Đông y, nhiều bộ phận của cây gạo, như hoa, vỏ cây, rễ còn được sử dụng làm thuốc...
Về Quỳnh Nhai bây giờ, du khách không những được trải nghiệm nét văn hóa đặc sắc của các dân tộc, du lịch trải nghiệm lòng hồ sông Đà, văn hóa tâm linh... mà còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên, mộc mạc của hoa gạo vùng sông nước mến khách này.
3, về Quỳnh Nhai, khắp các ngả đường, triền đồi được tô điểm bằng màu đỏ rực của hoa gạo, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sinh động. Với người dân nơi đây, khi hoa gạo bung nở cũng là lúc đất trời chuyển sang hạ, báo hiệu một vụ mùa mới...

Hoa gạo khoe sắc thắm, báo hiệu vụ sản xuất mới.
Dọc quốc lộ 6B từ xã Chiềng Khoang lên cầu Pá Uôn, rất dễ bắt gặp phong cảnh thơ mộng bên vùng sông Đà được tô điểm bởi sắc đỏ hoa gạo như những đốm lửa. Nét đẹp mộc mạc của loài hoa này tựa như lối sống giản dị, gần gũi và mến khách của bà con các dân tộc nơi đây. Bởi vậy, vài năm trở lại đây, cứ độ tháng 3, hoa gạo nở rộ khoe sắc thắm, thu hút rất đông du khách tới chiêm ngưỡng và chụp ảnh lưu giữ kỷ niệm.

Chị Lò Thị Dinh, xã Mường Giàng, huyện Quỳnh Nhai, tâm sự: Tôi rất thích hoa gạo, hoa tuy giản dị nhưng có sức hút kỳ lạ. Hầu như năm nào khi hoa gạo nở rộ, tôi và bạn bè lại cùng nhau chụp ảnh cùng hoa bên dòng sông Đà để lưu lại những hình ảnh đẹp làm kỷ niệm.

Nhiều người lưu lại khoảnh khắc đẹp cùng hoa gạo.
Còn chị Nguyễn Trang Nhung, thành phố Sơn La, chia sẻ: Tôi nghe bạn bè kể, thời điểm này, hoa gạo đang nở rộ ở ven sông Đà rất đẹp, nên tôi vào đây để được tận mắt ngắm nhìn. Tôi đã chụp được bức ảnh đẹp về hoa gạo, để chia sẻ lên facebook cho bạn bè cùng chiêm ngưỡng và biết đến mảnh đất này.
Hoa gạo còn có tên gọi mỹ miều là Mộc miên hay Pơ lang, với 5 cánh lớn dày. Những cái tên chỉ thoáng nghe qua thôi cũng đủ khơi gợi trong mỗi chúng ta nhớ đến những áng văn thơ, những lời hát say đắm lòng người. Không giống như những loài cây khác, cây gạo mọc lên đã mang trên mình gai góc. Khi vươn cao đến một khoảng nhất định, cây gạo mới trổ cành vươn ra xung quanh. Cả mùa đông, thân cây gạo khô khốc chẳng còn một chiếc lá nào, đến khi mùa xuân về, cây mới căng tràn sức sống, hoa nở bung đỏ cả một khoảng trời.

Du khách chụp ảnh lưu niệm với hoa gạo bên dòng Sông Đà.
Hoa gạo thường nở vào cuối tháng 2, đầu tháng 3 âm lịch, còn hoa gạo ở Quỳnh Nhai nở từ giữa tháng giêng âm lịch và thường kéo dài đến cuối tháng 2. Ở Quỳnh Nhai, cây gạo tập trung nhiều nhất ở xã Mường Giàng, Chiềng Bằng, Chiềng Khoang với 2 loại là cây gạo xanh và gạo đỏ, nhưng chủ yếu là cây gạo đỏ. Vài năm trở lại đây, huyện Quỳnh Nhai đã phát động trồng hàng trăm cây gạo đỏ trên một số đoạn đường dọc tuyến quốc lộ 6B, quốc lộ 279. Dịp Tết Nguyên đán 2022, huyện Quỳnh Nhai cũng đã tổ chức trồng 50 cây gạo đỏ tại Khu du lịch tâm linh Linh Sơn - Thủy Từ - Nàng Han.

Các cô gái lựa chọn trang phục dân tộc để chụp ảnh cùng hoa gạo.
Người xưa coi hoa gạo như một phần của đời sống, bởi khi hoa nở là báo hiệu thời điểm để tiến hành một số hoạt động nhà nông, như: gieo cấy lúa, trồng cây trên nương. Loài hoa cũng được dùng để dự báo thời tiết theo kinh nghiệm dân gian khi tiết trời chuẩn bị sang hè: “Bao giờ cho đến tháng ba. Hoa gạo rụng xuống, bà già cất chăn”.

Mùa hoa gạo nở, tạo nên khung cảnh thiên nhiên thơ mộng
Hoa gạo không chỉ tô đẹp cho núi rừng Tây Bắc, từ xa xưa, bông gạo còn được phụ nữ dân tộc Thái dùng để may đệm làm quà tặng cho gia đình nhà chồng khi về làm dâu, thể hiện tấm lòng và sự đảm đang, khéo léo. Không chỉ vậy, trong Đông y, nhiều bộ phận của cây gạo, như hoa, vỏ cây, rễ còn được sử dụng làm thuốc...
Về Quỳnh Nhai bây giờ, du khách không những được trải nghiệm nét văn hóa đặc sắc của các dân tộc, du lịch trải nghiệm lòng hồ sông Đà, văn hóa tâm linh... mà còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên, mộc mạc của hoa gạo vùng sông nước mến khách này.
Ảnh: An My
Thật lâu rồi bất chợt bạn nhớ lại kỷ niệm ấy, khi mẹ đã đi xa và cay cay sống mũi. Bạn nhớ chẳng bao giờ mẹ bạn - người phụ nữ lam lũ ở phố, nghĩ tới chuyện mua hoa ngoại trừ 3 ngày Tết. Bạn thương cả những bóng hoa tràn vào nhà ấy.
1. Bạn luôn nhớ cuồng quay về những cây gạo biếng lười nằm ngủ từ mùa đông vắt sang cả ngày xuân trong thành phố Vinh. Xù xì, lầm lì khô khốc tưởng như không còn chút sức sống. Và một sáng xuân kia, khi những đợt sương mù tháng ba mềm như tấm khăn voan mỏng mảnh vắt qua thành phố nhỏ, trên đường đi học bạn bắt gặp những nụ hoa chẳng biết đã kết nụ từ lúc nào, bỗng chúm chím đo đỏ như những ngọn nến thắp trên cây. Và chỉ một hai hôm sau đó, những ngọn nến ấy sẽ bung xòe những cánh thắm đỏ với tràn trề ấp áp và sự kiêu hãnh của mình.
Cây gạo bên đường Phan Đình Phùng vẫn thủy chung với bạn như một người thân quen cũ. Ở dưới gốc gạo là quán nước của bà cụ ngoài 60. Dăm ba lần bạn với thằng bạn thân gần nhà ra đó ngồi uống nước. Bạn tíu tít kể cho nó nghe chuyện yêu anh này không thích anh kia mà không hề biết nó cười tủm tỉm đấy nhưng thầm mắng trong lòng ràng có một người ngồi bên cạnh đây sao không biết? Và bạn chỉ biết điều đó khi cả hai đã quá xa nhau. Bà cụ ấy bạn không nhớ tên, có lần gặp bố đạp xe than ra chợ bán, hỏi thăm về bạn. Biết bạn chồng con rồi, sống ổn rồi thì cười phớ lớ hài lòng lắm lắm như thể đang trò chuyện về đứa cháu thân tình nào đó đã lâu không gặp. Bố kể cho bạn điều đó, và bạn nhớ vị ngọt pha lẫn nhân nhẩn chát đắng, thơm cồn cào của bát chè xanh bà cụ rót ra mời. Bát chè xanh để trên bàn gỗ nâu thi thoảng hoa gạo rụng đồm độp bên cạnh yên tĩnh đến giật mình.
Cây gạo bên đường Quang Trung, góc nhà chung cư cô bạn thân ở nhìn ra. Nhà bạn ở tầng 5, hai đứa thường leo tít lên đó ngó xuống cái vạt đỏ thắm và kể cho bạn nghe về truyện cánh buồm đỏ thắm. Không hiểu sao bạn có sự liên quan rất gần với cánh buồm đỏ thắm và những bông gạo đỏ thắm lưng chừng mắt. Bạn nghĩ về cô bé nghèo mơ mộng như mình, trong veo như mình, nghĩ về hoàng tử chỉ cần có gia tài là lòng nhân ái. vậy là đủ. Nhà bạn thân đã không còn chỗ cũ. Cả chung cư cũ đã xây mới. Cây gạo ấy vẫn còn đó, không hiểu sao bị gãy mất một nhánh, xiêu vẹo như thể giấc mơ màu đỏ thắm của bạn cũng chỉ còn lãng đãng nhớ quên trong quá khứ.
Ảnh: Vũ Ngọc Thiện
2. Bạn nhớ nhất cây gạo nở bừng ngay trước cửa nhà bạn, bên sân hợp tác xã đối diện nhà, chỉ cách con đường nhỏ nhỏ. Có lần mẹ bạn và bạn cùng lau dọn nhà, sàn nhà ướt nước lấp loáng bóng dáng cây gạo cổ thụ trùm kín căn phòng. Bóng nắng mang theo bóng hoa đỏ, bóng lộc non chanh và cành nâu già in trên nền gạch hoa văn loại chỉ bằng gang tay trông rất đẹp mắt. Thi thoảng có gió, những hình ảnh ấy lại nhẩn nha run run nhè nhẹ. Bạn phải đứng nhìn ngẩn ngơ tới vài phút. Mẹ nói vui: "Nhà mình khỏi cần cắm hoa cũng có hoa đầy nhà". Thật lâu rồi bất chợt bạn nhớ lại kỷ niệm ấy, khi mẹ đã đi xa và cay cay sống mũi. Bạn nhớ chẳng bao giờ mẹ bạn - người phụ nữ lam lũ ở phố, nghĩ tới chuyện mua hoa ngoại trừ ba ngày Tết. Bạn thương cả những bóng hoa tràn vào nhà ấy.
Cây gạo bên sân hợp tác xã ấy gắn liền với tuổi thơ của bạn. Cây gạo cổ thụ rất cao nên bạn chưa từng có ý nghĩ có thể hái hoa trên cây và nghĩ ngay tới việc nhặt hoa rụng. Nhìn từ trong nhà ra, cảm giác cây chỉ cách mình chỉ vài lần tay với. Nhưng để đứng dưới gốc gây phải đi vòng mất một quãng vì hợp tác xã bao bọc một dãy tường dài. Có lần bạn vòng vào đó, lũ trẻ con trong sân hợp tác xã nhìn bạn với con mắt lạ hoắc, không cho sờ tới cả những bông hoa rụng. Trẻ con vẫn luôn giữ cho mình vài ba cái quyền sở hữu rất vô lý. Bạn đi về nhà và nghĩ giá mà không có bờ tường ấy.
Một lần, quả thực, bức tường đã bị đập đi, khi những khu hợp tác xã trong thành phố đã bị giải thể lâu lắc. Đất hợp tác xã ngày đó cho thuê làm nhà hàng, khách sạn, quán cà phê… trở nên đắt đỏ và cây gạo già bị chặt đi lúc nào đó bạn không hề hay biết khi đang đi học xa nhà. Chỉ biết tới tận bây giờ đôi khi bạn vẫn đứng trước thềm nhà và vẫn thấy hình ảnh cây gạo già rực rỡ nở hoa mỗi độ tháng ba về. Bạn mỉm cười khi nghĩ về điều ấy, thân mến như vẫn mỉm cười nhớ về một người bạn thân quý đã lâu thật lâu không còn gặp lại.
3. Tầm này năm ngoái, những ngày cuối cùng của mẹ. Mẹ đôi khi có những quãng bình an giữa những cơn đau vẫn nói, không biết lúc nào mẹ khỏe hơn lại một chút để con gái đưa mẹ quay lại Sài Gòn thay ống dẫn thông mật. Bác sĩ thay xong mẹ sẽ hết đau, như hồi tháng 11 ấy. Lúc ấy mẹ đã đi chợ, quét nhà nấu cơm lại được rồi. Bạn nói với mẹ rằng, mẹ cố ăn mới có sức khỏe lại chứ, để dỗ dành mẹ từng thìa cơm muỗng nước. Bạn không bao giờ để mẹ biết rằng sức khỏe của mẹ chỉ tính được từng ngày, từng ngày. Và những lúc sau đó khi lòng hoang hoải quá thể, chỉ muốn gào lên khóc thật to vì biết chẳng thể nào để có thể giữ mẹ ở lại, bạn bước ra khỏi nhà đi lòng vòng. Chỉ cách nhà bạn dăm bước chân là cây gạo cổ thụ ngay đầu đường dẫn vào đền Hồng Sơn. Đứng ở dưới gốc gây, nhìn lên cành khẳng khiu trơ xương nở đầy hoa đỏ như in lên nền trời nhiều mây xám bạc, bạn thấy lòng mình như có ai đó dịu dàng dỗ dành.
Tháng ba hoa gạo, bạn ở một nơi không có một gốc cây gạo nào. Thời tiết nơi bạn ở không phù hợp với loại cây này. Và bạn thì vẫn luôn nhớ về những gốc hoa gạo cổ thụ trong lòng phố nhỏ thân thương gắn với một thời thơ ngây ngày xưa chưa xa…
Bạn luôn nhớ cuồng quay về những cây gạo biếng lười nằm ngủ từ mùa đông vắt sang cả ngày xuân trong thành phố Vinh. Xù xì, lầm lì khô khốc tưởng như không còn chút sức sống. Và một sáng xuân kia, khi những đợt sương mù tháng ba mềm như tấm khăn voan mỏng mảnh vắt qua thành phố nhỏ, trên đường đi học bạn bắt gặp những nụ hoa chẳng biết đã kết nụ từ lúc nào, bỗng chúm chím đo đỏ như những ngọn nến thắp trên cây. Và chỉ một hai hôm sau đó, những ngọn nến ấy sẽ bung xòe những cánh thắm đỏ với tràn trề ấp áp và sự kiêu hãnh của mình.
Cây gạo bên đường Phan Đình Phùng vẫn thủy chung với bạn như một người thân quen cũ. Ở dưới gốc gạo là quán nước của bà cụ ngoài 60. Dăm ba lần bạn với thằng bạn thân gần nhà ra đó ngồi uống nước. Bạn tíu tít kể cho nó nghe chuyện yêu anh này không thích anh kia mà không hề biết nó cười tủm tỉm đấy nhưng thầm mắng trong lòng ràng có một người ngồi bên cạnh đây sao không biết? Và bạn chỉ biết điều đó khi cả hai đã quá xa nhau. Bà cụ ấy bạn không nhớ tên, có lần gặp bố đạp xe than ra chợ bán, hỏi thăm về bạn. Biết bạn chồng con rồi, sống ổn rồi thì cười phớ lớ hài lòng lắm lắm như thể đang trò chuyện về đứa cháu thân tình nào đó đã lâu không gặp. Bố kể cho bạn điều đó, và bạn nhớ vị ngọt pha lẫn nhân nhẩn chát đắng, thơm cồn cào của bát chè xanh bà cụ rót ra mời. Bát chè xanh để trên bàn gỗ nâu thi thoảng hoa gạo rụng đồm độp bên cạnh yên tĩnh đến giật mình.
Cây gạo bên đường Quang Trung, góc nhà chung cư cô bạn thân ở nhìn ra. Nhà bạn ở tầng 5, hai đứa thường leo tít lên đó ngó xuống cái vạt đỏ thắm và kể cho bạn nghe về truyện cánh buồm đỏ thắm. Không hiểu sao bạn có sự liên quan rất gần với cánh buồm đỏ thắm và những bông gạo đỏ thắm lưng chừng mắt. Bạn nghĩ về cô bé nghèo mơ mộng như mình, trong veo như mình, nghĩ về hoàng tử chỉ cần có gia tài là lòng nhân ái. vậy là đủ. Nhà bạn thân đã không còn chỗ cũ. Cả chung cư cũ đã xây mới. Cây gạo ấy vẫn còn đó, không hiểu sao bị gãy mất một nhánh, xiêu vẹo như thể giấc mơ màu đỏ thắm của bạn cũng chỉ còn lãng đãng nhớ quên trong quá khứ.
Ảnh: Vũ Ngọc Thiện
2. Bạn nhớ nhất cây gạo nở bừng ngay trước cửa nhà bạn, bên sân hợp tác xã đối diện nhà, chỉ cách con đường nhỏ nhỏ. Có lần mẹ bạn và bạn cùng lau dọn nhà, sàn nhà ướt nước lấp loáng bóng dáng cây gạo cổ thụ trùm kín căn phòng. Bóng nắng mang theo bóng hoa đỏ, bóng lộc non chanh và cành nâu già in trên nền gạch hoa văn loại chỉ bằng gang tay trông rất đẹp mắt. Thi thoảng có gió, những hình ảnh ấy lại nhẩn nha run run nhè nhẹ. Bạn phải đứng nhìn ngẩn ngơ tới vài phút. Mẹ nói vui: "Nhà mình khỏi cần cắm hoa cũng có hoa đầy nhà". Thật lâu rồi bất chợt bạn nhớ lại kỷ niệm ấy, khi mẹ đã đi xa và cay cay sống mũi. Bạn nhớ chẳng bao giờ mẹ bạn - người phụ nữ lam lũ ở phố, nghĩ tới chuyện mua hoa ngoại trừ ba ngày Tết. Bạn thương cả những bóng hoa tràn vào nhà ấy.
Cây gạo bên sân hợp tác xã ấy gắn liền với tuổi thơ của bạn. Cây gạo cổ thụ rất cao nên bạn chưa từng có ý nghĩ có thể hái hoa trên cây và nghĩ ngay tới việc nhặt hoa rụng. Nhìn từ trong nhà ra, cảm giác cây chỉ cách mình chỉ vài lần tay với. Nhưng để đứng dưới gốc gây phải đi vòng mất một quãng vì hợp tác xã bao bọc một dãy tường dài. Có lần bạn vòng vào đó, lũ trẻ con trong sân hợp tác xã nhìn bạn với con mắt lạ hoắc, không cho sờ tới cả những bông hoa rụng. Trẻ con vẫn luôn giữ cho mình vài ba cái quyền sở hữu rất vô lý. Bạn đi về nhà và nghĩ giá mà không có bờ tường ấy.
Một lần, quả thực, bức tường đã bị đập đi, khi những khu hợp tác xã trong thành phố đã bị giải thể lâu lắc. Đất hợp tác xã ngày đó cho thuê làm nhà hàng, khách sạn, quán cà phê… trở nên đắt đỏ và cây gạo già bị chặt đi lúc nào đó bạn không hề hay biết khi đang đi học xa nhà. Chỉ biết tới tận bây giờ đôi khi bạn vẫn đứng trước thềm nhà và vẫn thấy hình ảnh cây gạo già rực rỡ nở hoa mỗi độ tháng ba về. Bạn mỉm cười khi nghĩ về điều ấy, thân mến như vẫn mỉm cười nhớ về một người bạn thân quý đã lâu thật lâu không còn gặp lại.
3. Tầm này năm ngoái, những ngày cuối cùng của mẹ. Mẹ đôi khi có những quãng bình an giữa những cơn đau vẫn nói, không biết lúc nào mẹ khỏe hơn lại một chút để con gái đưa mẹ quay lại Sài Gòn thay ống dẫn thông mật. Bác sĩ thay xong mẹ sẽ hết đau, như hồi tháng 11 ấy. Lúc ấy mẹ đã đi chợ, quét nhà nấu cơm lại được rồi. Bạn nói với mẹ rằng, mẹ cố ăn mới có sức khỏe lại chứ, để dỗ dành mẹ từng thìa cơm muỗng nước. Bạn không bao giờ để mẹ biết rằng sức khỏe của mẹ chỉ tính được từng ngày, từng ngày. Và những lúc sau đó khi lòng hoang hoải quá thể, chỉ muốn gào lên khóc thật to vì biết chẳng thể nào để có thể giữ mẹ ở lại, bạn bước ra khỏi nhà đi lòng vòng. Chỉ cách nhà bạn dăm bước chân là cây gạo cổ thụ ngay đầu đường dẫn vào đền Hồng Sơn. Đứng ở dưới gốc gây, nhìn lên cành khẳng khiu trơ xương nở đầy hoa đỏ như in lên nền trời nhiều mây xám bạc, bạn thấy lòng mình như có ai đó dịu dàng dỗ dành.
Tháng ba hoa gạo, bạn ở một nơi không có một gốc cây gạo nào. Thời tiết nơi bạn ở không phù hợp với loại cây này. Và bạn thì vẫn luôn nhớ về những gốc hoa gạo cổ thụ trong lòng phố nhỏ thân thương gắn với một thời thơ ngây ngày xưa chưa xa…
xcvcvv vzxcc v
Thật lâu rồi bất chợt bạn nhớ lại kỷ niệm ấy, khi mẹ đã đi xa và cay cay sống mũi. Bạn nhớ chẳng bao giờ mẹ bạn - người phụ nữ lam lũ ở phố, nghĩ tới chuyện mua hoa ngoại trừ 3 ngày Tết. Bạn thương cả những bóng hoa tràn vào nhà ấy.
1. Bạn luôn nhớ cuồng quay về những cây gạo biếng lười nằm ngủ từ mùa đông vắt sang cả ngày xuân trong thành phố Vinh. Xù xì, lầm lì khô khốc tưởng như không còn chút sức sống. Và một sáng xuân kia, khi những đợt sương mù tháng ba mềm như tấm khăn voan mỏng mảnh vắt qua thành phố nhỏ, trên đường đi học bạn bắt gặp những nụ hoa chẳng biết đã kết nụ từ lúc nào, bỗng chúm chím đo đỏ như những ngọn nến thắp trên cây. Và chỉ một hai hôm sau đó, những ngọn nến ấy sẽ bung xòe những cánh thắm đỏ với tràn trề ấp áp và sự kiêu hãnh của mình.
Cây gạo bên đường Phan Đình Phùng vẫn thủy chung với bạn như một người thân quen cũ. Ở dưới gốc gạo là quán nước của bà cụ ngoài 60. Dăm ba lần bạn với thằng bạn thân gần nhà ra đó ngồi uống nước. Bạn tíu tít kể cho nó nghe chuyện yêu anh này không thích anh kia mà không hề biết nó cười tủm tỉm đấy nhưng thầm mắng trong lòng ràng có một người ngồi bên cạnh đây sao không biết? Và bạn chỉ biết điều đó khi cả hai đã quá xa nhau. Bà cụ ấy bạn không nhớ tên, có lần gặp bố đạp xe than ra chợ bán, hỏi thăm về bạn. Biết bạn chồng con rồi, sống ổn rồi thì cười phớ lớ hài lòng lắm lắm như thể đang trò chuyện về đứa cháu thân tình nào đó đã lâu không gặp. Bố kể cho bạn điều đó, và bạn nhớ vị ngọt pha lẫn nhân nhẩn chát đắng, thơm cồn cào của bát chè xanh bà cụ rót ra mời. Bát chè xanh để trên bàn gỗ nâu thi thoảng hoa gạo rụng đồm độp bên cạnh yên tĩnh đến giật mình.
Cây gạo bên đường Quang Trung, góc nhà chung cư cô bạn thân ở nhìn ra. Nhà bạn ở tầng 5, hai đứa thường leo tít lên đó ngó xuống cái vạt đỏ thắm và kể cho bạn nghe về truyện cánh buồm đỏ thắm. Không hiểu sao bạn có sự liên quan rất gần với cánh buồm đỏ thắm và những bông gạo đỏ thắm lưng chừng mắt. Bạn nghĩ về cô bé nghèo mơ mộng như mình, trong veo như mình, nghĩ về hoàng tử chỉ cần có gia tài là lòng nhân ái. vậy là đủ. Nhà bạn thân đã không còn chỗ cũ. Cả chung cư cũ đã xây mới. Cây gạo ấy vẫn còn đó, không hiểu sao bị gãy mất một nhánh, xiêu vẹo như thể giấc mơ màu đỏ thắm của bạn cũng chỉ còn lãng đãng nhớ quên trong quá khứ.
Ảnh: Vũ Ngọc Thiện
2. Bạn nhớ nhất cây gạo nở bừng ngay trước cửa nhà bạn, bên sân hợp tác xã đối diện nhà, chỉ cách con đường nhỏ nhỏ. Có lần mẹ bạn và bạn cùng lau dọn nhà, sàn nhà ướt nước lấp loáng bóng dáng cây gạo cổ thụ trùm kín căn phòng. Bóng nắng mang theo bóng hoa đỏ, bóng lộc non chanh và cành nâu già in trên nền gạch hoa văn loại chỉ bằng gang tay trông rất đẹp mắt. Thi thoảng có gió, những hình ảnh ấy lại nhẩn nha run run nhè nhẹ. Bạn phải đứng nhìn ngẩn ngơ tới vài phút. Mẹ nói vui: "Nhà mình khỏi cần cắm hoa cũng có hoa đầy nhà". Thật lâu rồi bất chợt bạn nhớ lại kỷ niệm ấy, khi mẹ đã đi xa và cay cay sống mũi. Bạn nhớ chẳng bao giờ mẹ bạn - người phụ nữ lam lũ ở phố, nghĩ tới chuyện mua hoa ngoại trừ ba ngày Tết. Bạn thương cả những bóng hoa tràn vào nhà ấy.
Cây gạo bên sân hợp tác xã ấy gắn liền với tuổi thơ của bạn. Cây gạo cổ thụ rất cao nên bạn chưa từng có ý nghĩ có thể hái hoa trên cây và nghĩ ngay tới việc nhặt hoa rụng. Nhìn từ trong nhà ra, cảm giác cây chỉ cách mình chỉ vài lần tay với. Nhưng để đứng dưới gốc gây phải đi vòng mất một quãng vì hợp tác xã bao bọc một dãy tường dài. Có lần bạn vòng vào đó, lũ trẻ con trong sân hợp tác xã nhìn bạn với con mắt lạ hoắc, không cho sờ tới cả những bông hoa rụn