Tiết trời đã bắt đầu oi bức, những tia nắng chói chang đã trở nên gay gắt hơn, những tiếng ve kêu đã râm ran khắp phố phường… Một mùa hè nữa lại về! Và đây sẽ là mùa hè cuối cùng của chúng em dưới mái trường trung học thân thương.
Những học sinh lớp 9 chúng em sắp phải chia tay mái trường, chia tay thầy cô, bạn bè và chia tay biết bao kỉ niệm đã gắn bó trong suốt thời cấp 2. Nhớ hôm nào chúng em còn xa lạ, khi bước vào cổng trường, còn nhìn nhau bỡ ngỡ, e dè, mà bây giờ đứa nào cũng lớn, cũng chững chạc và cũng cảm thấy thân quen hơn...
Chúng em đã không biết bao nhiêu lần quậy phá, nghịch ngợm khiến thầy cô phải buồn lòng. Mong rằng thầy cô sẽ tha thứ tất cả lỗi lầm mà chúng em đã gây ra. Và giờ đây, trong những giây phút còn lại dưới mái trường này chúng em mới thấy rõ hơn công lao to lớn của thầy cô.
Chia tay mái trường thân thương này sẽ là một nỗi buồn rất lớn đối với chúng em. Làm sao mà không buồn khi phải xa nơi đây, nơi đã cho chúng em một gia đình ấm áp với biết bao tình cảm anh em bạn bè, nơi đã ấp ủ bao kỉ niệm và bao mơ ước của một thời học trò hồn nhiên mà vô tư. Tất cả … tât cả sẽ mãi theo chúng em, sẽ là nguồn động lực là hành trang cho chúng em khi bước vào đời. Và lời cuối cùng chúng em muốn nói với thầy cô là chúng em cảm ơn thầy cô rất nhiều và chúng em rất tự hào khi là học sinh trường THCS Ngọc Hồi.