Tháng 5, tháng của những cơn mưa chuyển mùa, tháng của những tia nắng hè oi ả, của màu tím bằng lăng và màu đỏ rực phượng vĩ, của tiếng ve kêu rộn vang đâu đây và là tháng của sự chia li… Tháng 5 viết lên những cảm xúc bất chợt mà khó quên.
Tiếng ve u sầu ngân nga đâu ở đằng xa mãi chẳng chịu dừng, tháng năm lùa qua từng kẽ lá mang đến con tim những cảm xúc dạt dào thi vị. Nắng tháng năm như thiêu như đốt, nắng đến tội những mầm non bé nhỏ, nắng nhọc nhằn thân xác cây to, nắng, nắng, nắng như vô cùng vô tận trải dài đường phố, rồi mưa… Như chợt đùa, mưa đến thật mau khi những tia nắng còn chưa đi hẳn, những cơn mưa to, hối hả, vội vã và mát lạnh…
Ve kêu, phượng nở, cũng là khi một mùa thi mới lại về. Tháng 5 đến, là lúc những cô, cậu học trò xao xuyến mùa chia tay. Có người sẽ ở lại, nhưng có người sẽ không còn ở cùng “ngôi nhà chung” đó nữa, “biết đến bao giờ ta mới gặp lại nhau?” Với những ai đã qua cái thời cắp sách tới trường, khi bắt gặp sắc màu của tháng 5, những kỉ niệm tuổi thơ, thời “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò” lại ùa về, với nỗi nhớ thiết tha.
Tháng 5 về, tháng của sự khởi đầu một mùa hạ đong đầy cảm xúc. Không chỉ đơn thuần là khoảnh khắc giao mùa lạ kì, không chỉ là giây phút chuyển giao thời tiết của đất trời, tháng 5 còn là tháng của những trang nhật ký dài cảm xúc.
Chiều nay, dàn đồng ca mùa hạ vang lên. Tôi muốn giữ trọn tháng 5 – tháng của sự lo âu, sự vất vả, của những niềm vui, nỗi buồn đến khó quên. Chúc tất cả các bạn học sinh một mùa thi thật tốt! Chào tháng 5!